Lộ hoa yến bải giác thanh khoan.
Sương hoa uống cạn, thảnh thơi lòng.
Quét thạch đàn, ta mượn gió đông.
MỘNG ĐẮC THÁI LIÊN
"Khẩn thúc giáp điệp quần,
Thái liên trạo tiểu đĩnh.
Hồ thủy hà xung dung,
Thủy trung hữu nhân ảnh.
Thái thái Tây hồ liên,
Hoa, thực câu thướng thuyền.
Hoa dĩ tặng sở uý,
Thực dĩ tặng sở liên.
Kim thẩn khứ thái liên,
Nãi ước đông lân nữ.
Bất tri lai bất trị,
Cách hoa văn tiếu ngữ.
Cộng tri liên liên hoa,
Thùy giả liên liên cán.
Kỳ trung hữu chân ti,
Khiên liên bất khả đoạn.
Liên diệp hà thanh thanh,
Liên hoa kiều doanh doanh.
Thái chỉ vật thương ngẫu,
Minh niên bất phục sinh."
(thơ Nguyễn Du)
Dịch thơ:
Quần vén xòe cánh bướm,
Thuyền con bơi hái sen.
Mặt hồ nước lai láng,
Trong nước bóng người in.
Hái đi, sen Hồ Tây,
Hoa, gương xếp thuyền đầy.
Hoa tặng ai ta sợ,
Gương biếu người yêu đây.
Hẹn sớm đi hái sen,
Cô láng giềng đi với.
Người đến mà chẳng hay,
Chợt cách hoa cười nói.
Yêu sen, người yêu hoa,
Cuống sen ai thưởng thức?
Trong cuống có tơ mành,
Hoa lìa tơ khó dứt.
Hoa sen mơn mởn đẹp,
Lá sen dờn dờn xanh.
Bẻ sen chớ chạm ngó,
Năm sau hoa chẳng sinh.
(Linh Huy dịch)
Kích thước: 70x1m4
Chất liệu: Mực nho, xuyến chỉ
06/2024
CẢNH HÀ NỘI
(Thơ cụ Nguyễn Công Trứ)
Chẳng thơm cũng thể hoa lài,
Dẫu không lịch sự cũng người Trường An.
Hồi thủ khả lân ca vũ địa.
Đất Trường An là cổ để kinh.
Nước non một dải hữu tình,
Trời Nam Việt trước gây đỗ đế kỷ.
Người thôn ổ, dấu phong lưu thành thị,
Đất kinh kỳ riêng một áng lâm tuyển,
Men sườn non tiếng mục véo von,
In mặt nước buồm ngư lã chã.
Hoa thảo kỳ kinh xuân đại tạ,
Giang sơn trầm tiếu cổ hưng vương.
Đồ thiên nhiên riêng một tang thương,
Khách du lãm coi chừng thăm hỏi.
Đã mấy độ sao dời vật đổi,
Nào vương cung đế miếu ở đâu nào?
Mia mai vượn hót oanh chào.
70x1m4 | Mực nho xuyến chỉ | 06/2024