Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

Thư pháp Việt- Xuân Thành


"THÔI KỆ ĐI"



"CHỈ LÀ HƯ VÔ"


"Nỗi nhớ thật khó để vơi đi
và cũng thật khó để yêu và nhớ một người"



"Đất Mẹ"


"MƯA đến và đi thật nhẹ nhàng"


"NHẪN để Bình an"


"Tôi sẽ bước đi trên con đường mình đã chọn"


"MẸ
 suối tình yêu đó
dòng chảy ngàn đời"


"KHOẢNG LẶNG"


"Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con"


"SỨC MẠNH chính là NIỀM TIN"



"Tôi là ai giữa hồng trần?"


"Rồi ngày mai khi ta vừa thức dậy
Bình minh chớm môi cười và tỉnh giấc
đọng lại giọt ban mai"


"TRÍ TUỆ"


"Tôi đi chậm nhưng chắc chắn tôi sẽ đến"


"ÁI"


"nhìn"


"NHÂN"


"hiểu và thương"


"CHÍ"


"mưa"

"MẸ"


"HỮU"


"mưa lang thang"


"NHẪN
Có khi nhẫn để bình an
có khi nhẫn để thênh thang cõi lòng"



"KHOẢNG LẶNG TÂM HỒN"


"Biển"


"TRÍ"


"thả nhẹ nét bút cảm nhận đời"


"BIỂN GỌI SÓNG YÊU THƯƠNG"


"tôi CÔ ĐƠN"


"MỘNG"



"MỘNG"


"Cuộc sống mà..."


"TÂM 
mở rộng tâm ra lòng thanh thản"



"Hữu duyên ắt tương phùng"


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét